Bóng đá Italia Pháp

Pháp (trắng) hạ Italy trên chấm phạt đền ở World Cup 1998. Ảnh: FIFAWorldcup

Tính riêng ở sân chơi World Cup, Italy và Pháp đã đụng độ cả thảy 4 lần suốt 60 năm qua từ 1938 đến 1998, với 2 trận tứ kết diễn ra tại Paris (1938 và 1998), một trận vòng hai ở Mexico (1986) và một trận vòng bảng thứ nhất tại Mar del Plata, Argentina (1978). Chỉ một lần duy nhất trong 4 cuộc thư hùng trên, có một đội ghi được hơn 2 bàn thắng. Đó là trận tứ kết World Cup 1938, khi đó ĐKVĐ Italy đã đánh bại chủ nhà Pháp với tỷ số 3-1 nhờ cú đúp của trung phong Silvio Piola.

Lần chạm trán đầu tiên này không hoàn toàn là một trận bóng đá bởi nó diễn ra trong bầu không khí thù địch cao độ của 58.455 khán giả có mặt trên SVĐ Yves du Manoir. Khi đó xứ sở mỳ ống đang là hiện thân của chủ nghĩa phát-xít và nhà độc tài Benito Mussolini. Hàng nghìn người Italy có tư tưởng chống phát-xít đã vượt biên giới sang Paris cỗ vũ đội nhà với hy vọng bóng đá và tinh thần cao đẹp của nó sẽ làm dịu bớt nỗi đau chiến tranh. Nhưng rồi số CĐV này sớm thất vọng bởi HLV Vittorio Pozzo cho các học trò ra sân trong trang phục màu đen chết chóc.

Nhập cuộc với sơ đồ WM thịnh hành vào thời điểm đó, Italy sớm mở tỷ số bằng bàn thắng của tiền đạo Rino Colaussi ngay từ phút thứ 9. Tuy nhiên khi đội khách còn chưa hết vui mừng, Pháp đã có bàn gỡ ngay sau đó 1 phút với pha dứt điểm xuất thần của Oscar Heisserer. Không hổ danh là các nhà ĐKVĐ thế giới, “đội bóng áo đen” ghi thêm 2 bàn vào các phút 51 và 72 đều nhờ công của Piola. Tiếp đà thắng lợi, Italy đánh bại Brazil 2-1 ở bán kết để rồi đăng quang lần thứ hai liên tiếp khi đánh bại Hungary với tỷ số 4-2 trong trận chung kết (Piola lại lập cú đúp).

40 năm sau thất bại nói trên, Pháp mới có cơ hội gặp lại cựu thù khi đối đầu với Italy trong trận ra quân ở World Cup 1978 ở Argentina. Dù được dẫn dắt bởi HLV huyền thoại Michel Hidalgo và tiền vệ tài năng Michel Platini, “những chú gà trống Gaulois”, vẫn không trả được món nợ năm 1398. Bernard Lacombe đưa Pháp vượt lên dẫn 1-0 ngay từ giây thứ 37. Nhưng thắng lợi chung cuộc một lần nữa thuộc về đội quân áo thiên thanh bởi Paolo Rossi và cầu thủ vào thay người Renato Zaccarelli kịp ghi 2 bàn ở các phút 29 và 52.

Thế hệ Platini ở World Cup 1986 đã mở đầu kỷ nguyên mới mà Pháp chiến thắng trong các lần đối đầu với Italy. Ảnh: BBC

Phải đến lần đụng độ thứ ba ở Mexico 1986, các cầu thủ đến từ đất nước hình lục lăng mới được tận hưởng vị ngọt chiến thắng. Đây là giải đấu mà những cầu thủ thất bại năm 1978 đã trưởng thành vượt bậc dưới sự chỉ đạo của HLV Henri Michel, và trở thành thế hệ vàng đầu tiên trong lịch sử bóng đá Pháp. Với bộ tứ kỳ ảo Jean Tigana – Alain Giresse – Luis Fernandez – Michel Platini đang ở đỉnh cao phong độ, “Les Blues” dễ dàng chiếm thế áp đảo và đánh bại Italy 2-0 nhờ một bàn thắng từ màn solo của Platini và một bàn khác của Yannick Stopyra. Thắng lợi lịch sử này đã mở ra một kỷ nguyên mới mà Pháp trở thành một đối trọng với “đại gia” Italy ở những sân chơi lớn như Euro hay World Cup.

Không dễ dàng như ở Mexico, nhưng Pháp vẫn vượt qua được kình địch ở tứ kết World Cup 1998 mà họ là nước chủ nhà. Hòa 0-0 sau 90 phút thi đấu chính thức và 2 hiệp phụ, hai đội phải bước vào loạt “đấu súng” lắm rủi ro để phân định ai vào bán kết. Sự cỗ vũ nhiệt tình của 77.000 CĐV nhà trên sân Stade de France cộng với bản lĩnh và một chút may mắn đã giúp Zidane và đồng đội hạ gục Italy trên chấm 11 m. Những gì diễn ra sau đó chẳng khác mấy năm 1938, Pháp đi một mạch đến trận chung kết và đánh bại Brazil, đội vô địch World Cup 1994, với tỷ số kinh hoàng 3-0. Thành công vang dội này đã đưa những Zidane, Djorkaeff, Deschamps, Thuram… nối bước các đàn anh năm 1986 trở thành thế hệ vàng thứ hai của bóng đá Pháp.

Thủ môn Toldo (Italy) đổ sụp sau khi để Wiltord ghi bàn san bằng tỷ số ở phút bù giờ thứ tư. Ảnh: AA

Ngoài 4 lần chạm trán nhiều cảm xúc trên, nói đến lịch sử đối đầu giữa Italy và Pháp ở cấp độ ĐTQG, người ta không thể bỏ qua chung kết Euro 2000. Vẫn với những cái tên quen thuộc từng gặp nhau ở Saint Denis 2 năm trước, chỉ khác mỗi một điểm là lần này họ gặp nhau trong trận chiến giành ngôi vua của lục địa già. Và cũng như năm 1998, thần may mắn tiếp tục mỉm cười với “những chú gà trống Gaulois” khi họ đoạt Cup nhờ bàn thắng vàng từ cú vôlê tuyệt vời của Trezeguet ở phút 13, hiệp phụ thứ nhất. Đây mới là thất bại đau đớn nhất của đội quân màu thiên thanh trước “ông hàng xóm” bởi họ đã chơi áp đảo, và dẫn 1-0 (Delvecchio, 55′) đến tận phút bù giờ thứ 4 của hiệp hai. Nhưng một chút sơ sẩy ở hàng thủ đã tạo điều kiện để Sylvain Wiltord chớp thời cơ hạ gục Toldo san bằng tỷ số.

Có 5 trong số những tên tuổi gắn liền với chiến thắng của người Pháp ở World Cup 1998 và Euro 2000 sẽ có mặt trong trận chung kết trên sân Olimpic tại Berlin ngày 9/7 này, đó là Barthez, Thuram, Henry, Trezeguet và Zidane. Con số này bên phía Italy chỉ là 2 với sự hiện diện của Cannavaro và Del Piero.

Mai Khanh

Rate this post